LÊ ĐỨC DỤC - MY LĂNG
TT - Ngày 14-3-2013, cuộc chiến đấu trên vùng
biển Cô Lin - Len Đao - Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa của những chiến
sĩ Hải quân Việt Nam vừa tròn 25 năm. Đảo Gạc Ma bị Trung Quốc xâm chiếm
trái phép từ ngày đó. Những người lính hải quân đã lấy máu mình tô thắm
lá cờ Tổ quốc. Sự hi sinh của các anh là những huyền thoại bất tử, như
“vòng tròn bất tử” giữa trùng khơi...
Kỳ 1: Những kỷ vật từ lòng biển Trường Sa
Chuyến xuồng cao tốc CQ từ tàu HQ 936 vừa chở chúng tôi
cập đảo Cô Lin. Không như nhiều điểm đảo khác, khi cập đảo anh em báo
chí thường níu lấy anh em hỏi han, trò chuyện. Còn sáng hôm ấy, khi
xuồng vừa cập đảo, chúng tôi ai cũng vội vã chạy lên tầng thượng. Ở đó,
từ đài quan sát, nhìn qua ống kính viễn vọng hướng về phía đảo Gạc Ma,
hòn đảo của đất Việt, một phần máu thịt hình hài đất nước đang bị Trung
Quốc chiếm đóng trái phép.
Những chiếc tàu không trở về
Với khoảng cách chưa đầy hai hải lý, từ Cô Lin nhìn
sang, vùng biển quanh đảo Gạc Ma lấp lóa nắng, màu nước từ thềm san hô
xanh óng ánh màu ngọc bích. Dưới mặt nước yên bình cạnh thềm đảo Gạc Ma
ấy có một chiếc tàu đang lặng im trong lòng biển lạnh đúng 25 năm qua.
Và trong khoang con tàu đang chìm sâu kia vẫn còn những di vật và xương
cốt của rất nhiều người lính Việt đã hi sinh vào buổi sáng 14-3-1988 bi
tráng ấy!
Một tiếng đồng hồ trước khi tàu đưa chúng tôi ghé lên
đảo Cô Lin, một buổi lễ tưởng niệm đã diễn ra trên vùng biển các anh đã
nằm lại năm xưa. Chuyến tàu nào ra với Trường Sa cũng neo lại vùng biển
này để tưởng nhớ.
Và lần nào cũng vậy, tất cả đều xúc động đến rơi nước
mắt, từ vị tướng dạn dày trận mạc đến những bạn trẻ lần đầu đến với đảo
xa. Lần nào cũng vậy, những vòng hoa khi thả xuống biển luôn dập dềnh
theo ngọn sóng theo tàu một quãng xa. Lần tưởng niệm nào cũng vậy, dù
máu các anh đã hòa tan vào vị biển mặn chát từ mấy chục năm rồi, nhưng
sắc đỏ trên lá cờ Tổ quốc trong buổi lễ luôn đổ bóng đỏ in vào làn nước
biển, cứ ngỡ như dòng máu hi sinh ngày ấy vẫn còn kết thành khối đỏ chưa
tan.
Tại nhà truyền thống của lữ đoàn 125 Hải quân (Cát Lái,
Q.2, TP.HCM), chúng tôi rất bất ngờ khi thấy những di vật của những
người lính hi sinh trong chiếc tàu đắm trên vùng biển Gạc Ma - Cô Lin
tròn 25 năm trước đang được lưu giữ nơi này. Tất cả được lưu giữ trong
một chiếc thùng gỗ và chưa bao giờ được trưng bày.
Hôm nay là ngày giỗ của 64 liệt sĩ Trường Sa
Hôm nay, ngày 8-3-2013, tức ngày 27 tháng giêng âm
lịch. Theo phong tục truyền thống của người Việt, giỗ kỵ được tính theo
lịch âm, thì ngày 14-3-1988 - ngày xảy ra cuộc hải chiến Trường Sa -
cũng là ngày 27 tháng giêng năm Mậu Thìn.
Ngày hôm nay, trên cả nước sẽ có 64 đám giỗ trong gia
đình những người lính hải quân và đồng đội của các anh chắc cũng đang
tưởng niệm. Báo Tuổi Trẻ quyết định khởi đăng hồ sơ “Trường Sa - khúc bi
tráng 14-3” như một nén nhang tưởng niệm các anh, những người đã nằm
lại trên vùng biển Gạc Ma - Cô Lin - Len Đao tròn 25 năm trước!
|
Khi chúng tôi loay hoay xếp lại những bức ảnh tư liệu
đặt cạnh chiếc thùng gỗ đựng kỷ vật để chọn một góc chụp hình các kỷ vật
thì phát hiện một tư liệu quý giá: tấm hình chụp con tàu HQ-604 đúng
vào ngày rời bến ra Trường Sa làm nhiệm vụ.
Đấy cũng là chuyến đi cuối cùng của con tàu lịch sử này
bởi chỉ vài ngày sau đó, trong cuộc chiến đấu quyết tử, HQ-604 đã bị
bắn chìm cùng với những người lính của lữ đoàn 125, lữ đoàn 146 và trung
đoàn 83 công binh.
Cả ba chiếc tàu HQ-604, HQ-605 và HQ-505 dù số phận có
khác nhau nhưng hôm nay tất cả đã im lặng nằm sâu dưới lòng biển lạnh.
Ba chiếc tàu quân sự, 64 liệt sĩ hi sinh, vậy mà tất cả kỷ vật của trận
chiến bi tráng năm ấy nay chỉ đựng vừa vặn trong một chiếc thùng gỗ sơn
màu lính vốn dùng để đựng súng tiểu liên AK.
Lùa tay vào thớ vải của những bộ quần áo lính được
những người thợ lặn vớt lên từ khoang tàu HQ-604, do ngấm nước biển mấy
chục năm nay đã trở nên khô cứng ram ráp.
Dường như qua lần vải kia còn nghe xương thịt người
lính hiển linh, chiếc áo này ai đã mặc, chiếc thắt lưng kia của người
lính nào? Và chiếc bát ăn cơm đã bị hà ăn mòn trên vành miệng bát...
“Đó là kỷ vật rất thiêng liêng mà bao năm nay lữ đoàn
nâng niu gìn giữ, bảo vệ với cả tình cảm và cái tâm của mình chứ không
đơn thuần là trách nhiệm”, đại tá Trần Thanh Tâm (chính ủy lữ đoàn 125)
vừa mở khóa chiếc hòm vừa nói.
Chiếc hòm gỗ đựng kỷ vật
Khi nắp thùng bật mở, chúng tôi lặng đi khi nhìn thấy
những di vật được cẩn trọng gói trong giấy báo. Chính ủy lữ đoàn 125
nâng niu bằng cả hai tay, lấy từng di vật ra. Hai ngòi nổ, một mặt nạ
phòng độc M04, hai hộp bộ đổi nguồn thông tin, một hộp đèn soi thông tin
(đèn tín hiệu cũ), một bó dây điện nhỏ, một cuốc chim, bốn chiếc dép
nhựa, một săm xe đạp. Ba chiếc thắt lưng cũ kỹ đã bị đứt một đoạn.
Hai bát ăn cơm và chiếc quần quân trang của người lính
công binh Việt Nam bị rách không đồng màu, loang lổ những dấu vết của
biển cả với những vỏ hàu, vỏ ốc kết chặt. Ba chiếc dép nhựa Tiền Phong
màu trắng đã bị đứt quai, chuyển màu vàng sậm. Khẩu AK chỉ còn nòng
súng, thoi đẩy và đế báng súng.
Sóng gió đã đánh trôi dạt, bào mòn, làm mục nát hết
những phần khác của các vũ khí quân tư trang. Tất cả những thứ bằng sắt
đều đã gỉ sét, cũ kỹ. Có những di vật đã bị biến dạng, méo mó. Chỉ duy
hai bát ăn cơm và ống liều phóng của quả đạn B41 trong hộp nhựa là còn
nguyên vẹn.
Đặc biệt, có một ống liều phóng đã được đút vào khẩu
B41, sẵn sàng ngắm bắn. Đầu nổ của nó đã bị lòi ra kim phát nổ. “HQ-604
chỉ là tàu vận tải thông thường nên tầm bắn tối đa chỉ ở cự ly 500m. Khi
đó tàu HQ-604 đang cách tàu chiến địch 2-3 hải lý (khoảng 3,6-5,4km).
Chắc là các bác, các chú đang cơ động cho tàu tiến đến gần tàu địch thì
bắn nhưng chưa kịp bắn đã trúng hỏa lực của tàu chiến đối phương” - đại
tá Trần Thanh Tâm giải thích.
Nhìn thấy những kỷ vật đã han gỉ, ố đen ấy, Anh hùng
lực lượng vũ trang nhân dân Nguyễn Văn Lanh - khi đó là trung sĩ trung
đoàn công binh E83, một trong những thành viên tàu HQ-604 còn sống sót -
lặng đi một hồi rồi bảo: “Khi vào đảo, chúng tôi mang theo cả cuốc
chim, xà beng, xẻng để đào móng trên nền san hô xây dựng công trình. Đây
là quần áo mặc khi xây dựng công trình của lính công binh chúng tôi
ngày ấy. Còn cái săm xe đạp này nữa... Ngày đó còn nghèo khổ, nhiều
người lính trước khi đi làm nhiệm vụ còn mua cả săm xe đạp mang về nhà
làm quà. Tôi cũng mua một cái ở Ba Ngòi trước khi xuống tàu và còn mua
cả một dây chuyền bạc để trong rương định sau chuyến đi đó sẽ về tặng
người yêu. Chẳng ai nghĩ mình sẽ không trở về nữa... Đôi dép nhựa Tiền
Phong của Hải Phòng này ngày đó quý lắm, không phải ai cũng có mà đi.
Trước khi bơi vào đảo, nhiều người bỏ dép lại tàu, sợ bị san hô cứa đứt
mất. Làm sao đưa được những di vật này về vậy? Chúng đã chìm dưới đáy
biển hơn 20 năm rồi”.
Nguồn: TT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Đăng một nhận xét