'Tôi chấp nhận tất cả hình thức xử lý của Quốc hội'
Thừa nhận việc đăng bài công kích đại biểu Dương Trung
Quốc trên blog là sai, chiều 19/2, đại biểu Hoàng Hữu Phước cho biết sẽ
viết thư tay xin lỗi ông Quốc và chấp nhận mọi hình thức kỷ luật của
Quốc hội.
> Đại biểu Quốc hội viết blog công kích ông Dương Trung Quốc
- Mục đích của ông khi đăng bài viết "Dương Trung Quốc và Bốn điều sai năm cũ (Tứ đại ngu)" lên blog cá nhân là gì?
- Tôi quan niệm blog của mình cũng như một thùng nước
đá, tôi để thùng nước đó để ai khát thì uống. Việc này bắt nguồn từ sở
thích viết lách của tôi từ hơn chục năm nay. Tôi xin khẳng định là không
có bất kỳ sự cay cú nào với đại biểu Dương Trung Quốc. Mỗi người có một
chính kiến khác nhau là điều bình thường. Vợ chồng, anh em, đồng nghiệp
còn có bất đồng nói chi hai người lạ.
Một người Mỹ khi đến Việt Nam mà cứ nói những điều xúc
xiểm đất nước này, tất nhiên sẽ không được người dân Việt Nam chào đón.
Ông Dương Trung Quốc là đại biểu của một tỉnh có nhiều người công giáo
mà lại nói về một vấn đề nhạy cảm (luật hóa mại dâm), mà trong Kinh
thánh không cho phép, là một vấn đề quan trọng. Ở nghị trường, ông Quốc
phát biểu về thân phận người nữ khi làm nghề mại dâm nhưng mại dâm bây
giờ đâu chỉ có nữ, còn mại dâm nam thì sao? Mình thừa nhận mại dâm nữ,
mại dâm nam tính sao?
Đại biểu Hoàng Hữu Phước trao đổi với báo chí chiều 19/2. Ảnh: H.C.
Từ ngữ trong bài viết là tôi dẫn câu của Khổng Tử,
"ngu" ở đây được hiểu là cái sai nghiêm trọng. Trước nay tôi vẫn dùng
cách viết châm biếm, dí dỏm, bông đùa nên phải hiểu đây là những cái sai
nghiêm trọng trong năm qua của ông Quốc. Lưu ý là tôi đã mở ngoặc (Tứ
Đại ngu) và dẫn lời của Khổng Tử. Tuy nhiên, với người Việt Nam, "ngu"
là một từ rất nhạy cảm, dùng để xúc phạm thóa mạ người khác.
- Trong buổi làm việc ngày 18/2, Đoàn Đại biểu Quốc hội TP HCM đã trao đổi với ông những nội dung gì?
- Đoàn đại biểu Quốc hội TP HCM đề cập 2 vấn đề. Thứ
nhất là yêu cầu tôi xác nhận bài viết trên blog có phải là của tôi hay
không vì trước đây có nhiều trường hợp giả mạo tôi để viết. Chuyện thứ
hai là những bức xúc nào dẫn đến việc tôi đã có bài viết với nội dung
như thế.
Ông Hoàng Hữu Phước thừa nhận việc làm của mình là sai và xin nhận mọi hình thức xử lý của Quốc hội. Ảnh: H.C.
Ngoài việc xác nhận bài viết này là của mình, tôi thừa
nhận thời gian qua đã có một số vấn đề không đồng tình với ông Quốc.
Như gần đây tôi có viết một bài phê bình cuốn sách của nhà báo Huy Đức.
Ngay sau đó, trả lời phỏng vấn BBC, ông Quốc lại bày tỏ ủng hộ và muốn
công bằng cho tác giả.
Theo tôi, trong tình hình đất nước ta hiện nay cần
nhất là sự ổn định, các thế lực không thân thiện với chúng ta lợi dụng
những phát biểu chính thức từ những vị có danh tiếng. Tôi rất tiếc một
người có những cái ưu thế lại không được đem ra làm lợi cho nước nhà. Vì
vậy có những cái tôi phản ứng ngay nhưng không nêu đích danh ông Quốc.
Nhân dịp cuối năm tôi đã có ý định viết một bài tổng kết lại những điều
ông Quốc đã làm sai nghiêm trọng trong năm qua. Lúc đó tôi chỉ nghĩ mình
viết lên blog, ai đọc thì đọc. Nếu ông Quốc không đồng ý thì có thể đả
kích lại.
- Quan hệ cá nhân giữa ông và Đại biểu Dương Trung Quốc thế nào?
- Chúng tôi đều chung dưới một mái nhà Quốc hội, nhưng
về quan hệ công tác và quan hệ cá nhân thì không có gì sâu sắc, chỉ gặp
nhau trong giờ giải lao thì cũng gật đầu chào rồi đường ai nấy đi, việc
ai nấy làm.
Bài viết của ông Hoàng Hữu Phước về đại biểu Dương Trung Quốc trên blog đã được gỡ bỏ.
- Ông định sẽ xin lỗi đại biểu Dương Trung Quốc như thế nào?
- Tôi vẫn chưa trực tiếp xin lỗi ông Quốc, nhưng chắc
chắn là sẽ có. Mình là người lớn, chạy xe ngoài đường đụng một đứa bé
mình cũng phải xin lỗi chứ nói gì đây là người lớn, lại là đại biểu Quốc
hội. Tôi sẽ xin lỗi bằng 2 cách là qua báo chí và bằng thư tay. Nhưng
tôi sẽ không gửi trực tiếp thư tay cho ông Quốc mà sẽ gửi cho văn phòng
Đoàn đại biểu Quốc hội TP HCM, để văn phòng xem nội dung và văn phòng sẽ
gửi đến ông Quốc, đây cũng là một cách báo cáo cho tập thể biết. Trong
thư tôi cũng sẽ giải thích cho ông Quốc hiểu tại sao tôi phải đi đường
vòng như thế.
Tuy tôi đã nhận ra mình sai và kịp thời gỡ bỏ nhưng
qua việc viết thư, tôi muốn chứng tỏ mình là người hiểu biết và biết
phục thiện tới nơi tới chốn. Phục thiện phải chứng tỏ được cái chân tình
của mình, trong thư tôi sẽ trình bày rõ ràng, nêu ra những bất đồng và
cho biết sắp tới sẽ phải giải quyết thế nào chứ không thể chỉ thông qua
báo chí rồi bảo ông Quốc mua báo đọc là xong được. Đó là một cách làm
nghiêm túc, công khai.
- Dư luận đã phản ứng rất mạnh về bài viết "Tứ đại ngu". Ông sẽ giải thích thế nào với cử tri về văn hóa ứng xử của mình?
- Tôi rất lấy làm tiếc vì không lường trước những gì
mình đã giãi bày. Trước đây có những lời phát biểu, những ý kiến của ông
Quốc mà tôi không đồng tình thì sau đó tôi cũng viết bài để làm cho rõ
hơn những chính kiến đó. Nhưng tất cả những bài đó đều viết trống không,
không có tên cụ thể dù nội dung là viết về ông Quốc. Như bài viết về ý
kiến "đừng biến Việt Nam thành ốc đảo dị thường" của ông Quốc, tôi đã
giải thích "ốc đảo là gì" để phản biện lại thôi. Nhưng lần này tôi lại
nêu đích danh ông Quốc và về phương pháp như vậy là hoàn toàn sai. Cách
duy nhất là gửi trực tiếp cho ông Quốc, chứ không phải là viết cho bàn
dân thiên hạ đọc như thế.
- Có ý kiến cho rằng với những lời lẽ đã viết trên
blog, ông không đủ tư cách làm đại biểu Quốc hội, đại diện cho cử tri
và yêu cầu Quốc hội nên bãi miễn. Ông nghĩ gì về điều này?
- Mọi người dân đều có quyền đánh giá, nhận xét. Tôi
chấp nhận tất cả các hình thức xử lý của Quốc hội vì không ai có thể đặt
mình trên luật pháp được. Nếu điều đó xảy ra, ít nhất cũng nhắc nhở mọi
người về việc dùng ngôn ngữ thế nào, hành xử như thế nào cho đúng đắn.
Dù có ở trong Quốc hội hay ra khỏi Quốc hội thì tôi
luôn vẫn là tôi, vẫn sẽ đóng góp cho đất nước, chứ không như một số
người đã từng ở trong guồng máy nhà nước nhưng khi cơm không lành canh
không ngọt là ra nước ngoài tung "bảo bối" quay lưng nói cái này, cái
kia không hay.
Tuy nhiên, tôi không nghĩ đến việc từ nhiệm. Ví dụ tôi
là bác sĩ vi phẫu thuật thần kinh duy nhất trong bệnh viện nhưng phạm
tội tham ô, vậy thì tôi có hành vi gì thì xử lý tội ấy. Có thể hạ lương,
xuống chức, tôi không còn là bác sĩ trưởng khoa nữa chứ tôi không bỏ
nghề bác sĩ. Khi nào mà mình gây ra cái chết cho bệnh nhân, không cứu
được ai thì tôi mới ra đi, bỏ nghề bác sĩ chứ không bao giờ tôi làm cái
việc từ nhiệm.
- Qua 2 năm làm đại biểu Quốc hội, ông thấy mình đã làm được những gì cho cử tri?
- Tôi đã ghi nhận rất nhiều ý kiến, tâm tư, tình cảm
của người dân. Tất cả những ý kiến đó tôi đều ghi chép lại cẩn thận, của
ai, ngày nào, và nói về vấn đề gì. Trong chương trình hành động của
tôi, tôi tự hào với một chi tiết không bị trùng lặp với bất kỳ ai đó là
"phải biết lo trước cái lo của thiên hạ". Người dân họ không sợ gì cả,
mình là đại biểu Quốc hội thì phải biết sợ giùm cho dân. Chúng ta vẫn
yêu cầu có luật biểu tình, nhưng không ai lường trước khi có luật biểu
tình điều gì sẽ xảy ra cả.
Hữu Công
Nguồn: VNExpress
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Đăng một nhận xét