THU HÀ thực hiện
TT - Quân và dân VN ngày 17-2-1979 buộc phải cầm
súng một lần nữa, chiến đấu kiên cường trước quân Trung Quốc đông hơn
nhiều lần, trên một phòng tuyến biên giới dài gần 600km.
TS NGUYỄN MẠNH HÀ, viện trưởng
Viện Lịch sử Đảng, nguyên đại tá, chính ủy sư đoàn 308 anh hùng, nhiều
năm là viện phó Viện Lịch sử quân sự (Bộ Quốc phòng). Những ngày tháng 2
này, ông chia sẻ với Tuổi Trẻ về cuộc chiến bảo vệ biên giới phía Bắc từ ngày 17-2 đến 5-3-1979.
* Thưa ông, cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc xảy ra đến nay đã được 34 năm. Ông nói về sự kiện này như thế nào?
- Cuộc chiến tranh biên giới không chỉ bắt đầu từ ngày
17-2-1979, không chỉ bắt đầu sau câu chuyện “nạn kiều” 1978, cũng không
chỉ bắt đầu từ những rạn nứt trong quan hệ Việt - Trung sau chiến thắng
của cuộc kháng chiến chống Mỹ năm 1975, một chiến thắng mà một số nhà sử
học trên thế giới đã cho rằng Trung Quốc không mong muốn. Cũng không
phải hoàn toàn như vậy mà nó có gốc rễ sâu xa từ những tính toán trong
lợi ích chiến lược của cả Liên Xô và Trung Quốc trên phạm vi toàn cầu
chứ không chỉ với một nước nhỏ như VN.
Lịch sử dân tộc ta có tới 17 cuộc chiến tranh
chống xâm lược thì chúng ta đã chiến thắng 14, còn ba cuộc kháng chiến
dai dẳng, hàng chục, thậm chí hàng trăm năm chúng ta bị nước ngoài đô hộ
nhưng rồi dân tộc ta vẫn chiến thắng.
Có thể trong lịch sử hiện đại, khái niệm biên
giới quốc gia không còn được tính bằng các cột mốc nữa mà bằng “biên
giới mềm”, “sức mạnh mềm”, bằng sự xuất hiện của hàng hóa, hình ảnh, văn
hóa của quốc gia nào đó trên đất nước mình, nhưng tôi vẫn tin là chúng
ta sẽ bảo vệ được nền độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của mình, một khi cả
dân tộc kết thành một khối, dưới sự lãnh đạo của Đảng dày dạn kinh
nghiệm cả trong chiến tranh và trong xây dựng, bảo vệ Tổ quốc
TS NGUYỄN MẠNH HÀ
|
Sai sót lớn là chúng ta đã nhận ra quá muộn bản chất
của chế độ Pol Pot. Năm 1977, đồng chí Lê Trọng Tấn được Quân ủy Trung
ương cử vào biên giới Tây Nam nghiên cứu tình hình xung đột biên giới
với Campuchia trở về, khi trở ra Hà Nội đã bức xúc khẳng định: “Đây
không còn là xung đột nữa. Đây là một cuộc chiến tranh biên giới thật
sự”. Lúc đó, chúng ta mới tìm hiểu đằng sau Pol Pot là ai. Là rất nhiều
cố vấn nước ngoài từng giúp chúng ta trong cuộc kháng chiến trước đó.
Khi chúng ta tổ chức phản kích, tiến vào giải phóng
Phnom Penh ngày 7-1-1979, giúp dân tộc Campuchia thoát khỏi họa diệt
chủng, hồi sinh thì đúng 40 ngày sau, Trung Quốc phát động chiến tranh
biên giới, với chiêu bài “dạy cho VN một bài học”. Quân chủ lực VN lúc
đó đã tăng cường cho chiến trường Campuchia, Trung Quốc hi vọng VN sẽ
gục ngã vì bất ngờ.
Quân và dân VN bị buộc phải cầm súng một lần nữa, đã
chiến đấu kiên cường trước một đội quân đông hơn nhiều lần, trên một
phòng tuyến biên giới dài gần 600km, và đã đánh bật được quân Trung Quốc
về bên kia biên giới sau khi làm tổn thất đáng kể sinh lực đối phương.
* Liệu việc bình thường hóa quan hệ sau chiến
tranh có làm chúng ta chịu những thiệt thòi nhất định như những điều
kiện đi kèm thường thấy trong các hiệp định mà nước lớn thường áp đặt
cho nước nhỏ?
- Cuộc chiến tranh biên giới chính thức kéo dài chỉ 17
ngày, từ 17-2 đến 5-3-1979. Nhưng những cuộc xung đột còn kéo dài đến
tận năm 1988. Trong suốt chín năm, một phần đáng kể nhân tài vật lực của
chúng ta đã phải dồn cho biên giới phía Bắc, trong khi Mỹ cấm vận, viện
trợ của Liên Xô cắt giảm so với trước và Trung Quốc thì từ bạn thành
thù. Có thể nói VN đã hao tốn nhiều sức lực vì cuộc chiến biên giới đó.
Nếu căng thẳng tiếp tục kéo dài, VN càng ngày càng bất lợi. Chính vì
vậy, năm 1988, khi VN chủ động rút quân chủ lực lùi xa biên giới 40km,
tình hình biên giới lắng dịu ngay, và đến năm 1991 thì VN và Trung Quốc
chính thức bình thường hóa quan hệ sau cuộc gặp giữa lãnh đạo hai nước ở
Thành Đô, Trung Quốc.
Là một người nghiên cứu lịch sử, nhưng cũng là một
người lính, tôi xin nói thẳng là dù bất cứ hoàn cảnh nào thì hòa bình
vẫn là quý giá nhất. Chiến tranh biên giới kết thúc thật sự, chúng ta
mới có thể tiếp tục sự nghiệp đổi mới, có những chính sách lâu dài và
bền vững để phát triển kinh tế, ổn định cuộc sống nhân dân, để có một vị
thế mới trong bản đồ ngoại giao thế giới như hôm nay.
Nhưng như vậy không có nghĩa là trang sử về chiến tranh
biên giới đã khép lại. Lịch sử bản chất là sòng phẳng, khách quan, cái
gì đã xảy ra rồi cũng có lúc sẽ được đặt lại trên bàn cân lịch sử để
luận định. Chúng ta nhìn lại chiến tranh biên giới, trước hết là để học
bài học cho chính mình: cái gì lẽ ra đã có thể tránh được, cái gì cần
nhớ để nhắc lại cho thế hệ sau.
Chúng ta cần có những sự vinh danh và tri ân các liệt
sĩ đã ngã xuống để bảo vệ Tổ quốc trong cuộc chiến tranh ngắn ngủi mà
đằng đẵng đó. Chúng ta cũng cần rút kinh nghiệm xương máu từ thực tế
lịch sử của dân tộc mình khi hoạch định đường lối đối ngoại trong một
thế giới hiện đại đang thay đổi từng ngày, lợi ích các bên đan xen nhau
cực kỳ phức tạp. Cần hiểu rõ bạn - thù và phải đặt quyền lợi của dân tộc
lên trước hết và trên hết thì mới có chính sách đúng được.
Ý kiến bạn đọc (13)
Gửi ý kiến của bạn
-
2/18/2013 10:11:15 AMCho tôi được nghiêng mình trước các Anh hùng Liệt sĩ đã xả thân vì Nước.
Cho tôi được cám ơn tác giả, tôi rất tâm đắc với câu cuối của bài viết "Cần hiểu rõ bạn - thù và phải đặt quyền lợi của dân tộc lên trước hết và trên hết thì mới có chính sách đúng được".Nguyễn Văn Hoà -
2/18/2013 10:10:24 AMLà người lính vừa bước ra khỏi cuộc kháng chiến chống Mỹ chưa hết vui mừng non sông đất nước liền một dải, lại ba lô lên vai ra chiến trường biên giới Tây Nam làm nghĩa vụ quốc tế giúp đất nước Campuchia thoát nạn diệt chủng do Pol Pốt- Iêng Sari cầm đầu đánh phá, giết chóc nhân dân ta và nhân dân Campuchia.
Những năm tháng đó, chúng ta không được quên quá khứ thắm đẫm máu xương của bao anh hùng, liệt sĩ và nhân dân ta đã ngã xuống cho đất nước có được hình hài như ngày nay.
Không thể nào quên, không được quyền quên, không được phép quên đi những năm tháng hào hùng của dân tộc Việt Nam trong suốt quá trình đấu tranh cho độc lập - tự do - hạnh phúc của dân tộc ta. Những ai quên, không nhắc hoặc không muốn nhắc tới tủi nhục, cay đắng, mất mác của bao thế hệ ngã xuống, bao thương binh, bà mẹ VNAH là có trọng tội với dân tộc.
Đại tướng Võ Nguyên Giáp có viết tuyển tập "những năm tháng không thể nào quên" cho 2 cuộc kháng chiến Pháp - Mỹ . Vậy tại sao ta không viết tiếp thêm vào nhằm giáo dục thế hệ mai sau hiểu, biết, nhận thức sâu sắc về chủ nghĩa anh hùng của dân tộc ta, nhân dân ta!?Phạm Đình Khang -
2/18/2013 10:09:49 AMLà một người thuộc thế hệ trẻ, tôi rất vui mừng khi các báo lớn đã bắt đầu lên tiếng về thực trạng lịch sử cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc.
Báo Tuổi Trẻ đã từng làm tôi say sưa với những loạt bài viết, phóng sự nóng hổi về chống tham nhũng, chống cái xấu... Hi vọng từ hôm nay, các chú, các anh những người mang ngòi viết và niềm tin là vũ khí. Cái gì của sự thật lịch sử, cái gì là xương máu của cha ông, của đồng bào... xin hãy trả về đúng vị trí, đúng nghĩa của nó.
Và đó là trách nhiệm nặng nề mà quý báo, cũng như các kênh truyền thông lớn của chúng ta đang phải gánh vác.
Kính chúc quý báo, một năm mới với nhiều thành công mới.Mai Văn HậuNguồn: TT
Xem thêm :
http://www.thanhnien.com.vn/pages/20130217/nhin-lai-chien-tranh-bien-gioi-1979.aspx
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Đăng một nhận xét